Câu chuyện thật về Tân Tòng AnTôn Trần Đăng Long – Xứ Kẻ Sét, GP. Hà Nội
CUỘC ĐỜI BỊ QUẬT NGÃ, LINH HỒN ĐƯỢC PHỤC SINH
“Mẹ ơi! Cuộc đời này quật ngã được thân xác con, nhưng không quật ngã được linh hồn con.”
Đó là những lời cuối cùng của anh Trần Đăng Long, người đã tìm thấy ánh sáng cứu độ trong những ngày cuối đời. Câu chuyện của anh là một minh chứng kỳ diệu: Tình yêu Thiên Chúa mạnh hơn tội lỗi và bóng tối của ma túy.
Từ chàng trai Hà Nội đến “con chiên lạc”
Anh Long sinh ngày 03/10/1976, là con trai duy nhất trong một gia đình khá giả ở Hà Nội. Thuở nhỏ anh chăm ngoan, học giỏi. Nhưng đến năm lớp 10, anh bỏ học, lao vào đời sớm, làm bảo vệ tại các sàn nhảy và câu lạc bộ lớn ở Thủ đô.
Những ánh đèn sân khấu kéo theo cạm bẫy cuộc đời. Anh sa vào ma túy, rồi trộm cắp để có tiền hút chích. Gia đình bất lực, xã hội từ chối. Anh ba lần vào trại cai nghiện nhưng rồi tái nghiện. Cuộc đời tưởng chừng khép lại trong tuyệt vọng.
Ánh sáng bừng lên trong bóng tối
Trong trại cai nghiện, anh nghe đến tên Giêsu và nhìn thấy hình ảnh Đức Mẹ. Lời kinh đơn sơ:
“Lạy Chúa Giêsu, xin thương xót con”
trở thành nguồn an ủi cho anh. Anh quyết tâm cai nghiện, trở về và học đạo.
Năm 2006, anh ra trại, thân xác tiều tụy: từ 70kg chỉ còn 40kg, gan hỏng, phổi xẹp. Nhưng khát vọng gặp Chúa thôi thúc anh. Anh xin mẹ mời linh mục đến dạy giáo lý và rửa tội.
17 ngày làm Kitô hữu
Ngày 21/03/2007, anh học giáo lý đầu tiên. Ngày 23/03, anh lãnh nhận ba bí tích khai tâm và lấy tên AnTôn. Niềm vui bừng sáng trong ánh mắt gầy gò. Anh nói:
“Mỗi khi cầu nguyện Lạy Chúa Giêsu, xin thương xót con, em thấy bình an và không còn đau đớn.”
Anh được rước lễ thêm hai lần, trong Lễ Lá và Thứ Sáu Tuần Thánh. Anh chiến đấu với bệnh tật, chống trả cám dỗ ma quỷ, miệng luôn thầm thĩ:
“Chúa ơi, xin giúp con! Mẹ Maria, xin ở bên con!”
Phục sinh cùng Chúa
Rạng sáng Chúa Nhật Phục Sinh 08/04/2007, lúc 1h, anh AnTôn Long thanh thản ra đi sau 17 ngày làm con Chúa. Lời cuối cùng anh thốt lên:
“Chúa ơi, con là AnTôn đây… Mẹ Maria ơi, đến đón con…”
Tang lễ tại Nhà thờ Hàm Long khiến nhiều người xúc động. Một người từng nghiện ngập, tội lỗi, giờ trở nên chứng nhân cho tình yêu cứu độ của Thiên Chúa.
Thông điệp cho bạn và tôi
Cuộc đời AnTôn Long minh chứng lời Thánh Phaolô:
“Ở đâu tội lỗi đã lan tràn, ở đó ân sủng càng chứa chan” (Rm 5,20).
Xã hội có thể khước từ, thân xác có thể bị hủy hoại, nhưng Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi ai.
Hãy nhớ lời anh để lại:
“Cuộc đời này quật ngã được thân xác con, nhưng không quật ngã được linh hồn con.”
“Mẹ ơi! Cuộc đời này quật ngã được thân xác con, nhưng không quật ngã được linh hồn con.”
Đó là những lời cuối cùng của anh Trần Đăng Long, người đã tìm thấy ánh sáng cứu độ trong những ngày cuối đời. Câu chuyện của anh là một minh chứng kỳ diệu: Tình yêu Thiên Chúa mạnh hơn tội lỗi và bóng tối của ma túy.
Từ chàng trai Hà Nội đến “con chiên lạc”
Anh Long sinh ngày 03/10/1976, là con trai duy nhất trong một gia đình khá giả ở Hà Nội. Thuở nhỏ anh chăm ngoan, học giỏi. Nhưng đến năm lớp 10, anh bỏ học, lao vào đời sớm, làm bảo vệ tại các sàn nhảy và câu lạc bộ lớn ở Thủ đô.
Những ánh đèn sân khấu kéo theo cạm bẫy cuộc đời. Anh sa vào ma túy, rồi trộm cắp để có tiền hút chích. Gia đình bất lực, xã hội từ chối. Anh ba lần vào trại cai nghiện nhưng rồi tái nghiện. Cuộc đời tưởng chừng khép lại trong tuyệt vọng.
Ánh sáng bừng lên trong bóng tối
Trong trại cai nghiện, anh nghe đến tên Giêsu và nhìn thấy hình ảnh Đức Mẹ. Lời kinh đơn sơ:
“Lạy Chúa Giêsu, xin thương xót con”
trở thành nguồn an ủi cho anh. Anh quyết tâm cai nghiện, trở về và học đạo.
Năm 2006, anh ra trại, thân xác tiều tụy: từ 70kg chỉ còn 40kg, gan hỏng, phổi xẹp. Nhưng khát vọng gặp Chúa thôi thúc anh. Anh xin mẹ mời linh mục đến dạy giáo lý và rửa tội.
17 ngày làm Kitô hữu
Ngày 21/03/2007, anh học giáo lý đầu tiên. Ngày 23/03, anh lãnh nhận ba bí tích khai tâm và lấy tên AnTôn. Niềm vui bừng sáng trong ánh mắt gầy gò. Anh nói:
“Mỗi khi cầu nguyện Lạy Chúa Giêsu, xin thương xót con, em thấy bình an và không còn đau đớn.”
Anh được rước lễ thêm hai lần, trong Lễ Lá và Thứ Sáu Tuần Thánh. Anh chiến đấu với bệnh tật, chống trả cám dỗ ma quỷ, miệng luôn thầm thĩ:
“Chúa ơi, xin giúp con! Mẹ Maria, xin ở bên con!”
Phục sinh cùng Chúa
Rạng sáng Chúa Nhật Phục Sinh 08/04/2007, lúc 1h, anh AnTôn Long thanh thản ra đi sau 17 ngày làm con Chúa. Lời cuối cùng anh thốt lên:
“Chúa ơi, con là AnTôn đây… Mẹ Maria ơi, đến đón con…”
Tang lễ tại Nhà thờ Hàm Long khiến nhiều người xúc động. Một người từng nghiện ngập, tội lỗi, giờ trở nên chứng nhân cho tình yêu cứu độ của Thiên Chúa.
Thông điệp cho bạn và tôi
Cuộc đời AnTôn Long minh chứng lời Thánh Phaolô:
“Ở đâu tội lỗi đã lan tràn, ở đó ân sủng càng chứa chan” (Rm 5,20).
Xã hội có thể khước từ, thân xác có thể bị hủy hoại, nhưng Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi ai.
Hãy nhớ lời anh để lại:
“Cuộc đời này quật ngã được thân xác con, nhưng không quật ngã được linh hồn con.”