TRUYENCONGGIAO
Website đang trong giai đoạn thử nghiệm, rất mong sự góp ý của Cộng Đoàn !

Cho con bà góa thành Nain sống

Trời vẫn còn sớm khi Đức Giêsu cùng các môn đệ và một đám đông lớn đi tới cổng thành Na-in – một thị trấn nhỏ nằm nép mình bên sườn núi Ga-li-lê.

Khi đoàn Người vừa đến cổng thành, thì từ trong thành, một đoàn người khác đi ra. Nhưng không phải là đoàn người hân hoan – mà là đám tang. Phía trước, người ta khiêng một chiếc cáng phủ vải trắng, trên đó là một thanh niên đã chết.

Kế bên chiếc cáng là một người mẹ góa, đôi mắt sưng đỏ, khuôn mặt hốc hác. Bà chỉ có một đứa con trai duy nhất, và giờ đây, niềm hy vọng cuối cùng trong đời bà cũng đã rời bỏ bà mãi mãi.

Không ai trong đám đông đi theo Đức Giêsu nói gì. Họ cảm nhận được nỗi đau ấy – một nỗi đau lặng câm, không cần diễn tả.

Đức Giêsu nhìn người mẹ ấy. Người chạnh lòng thương sâu sắc. Không cần bà phải nài xin hay cầu cứu, Người đã thấy nỗi đau tận cùng nơi ánh mắt bà.

Người tiến lại gần và nhẹ nhàng nói:

– Bà đừng khóc nữa.

Rồi Người chạm vào chiếc cáng. Những người khiêng dừng lại, kinh ngạc. Không ai dám đụng đến người chết – nhưng Người thì khác.

Người nhìn thanh niên nằm yên, và lớn tiếng phán:

– Này người thanh niên, Ta truyền cho anh: Hãy chỗi dậy!

Và ngay lập tức – chàng trai mở mắt, ngồi dậy, và bắt đầu nói.

Đức Giêsu trao anh lại cho mẹ mình – như thể Người vừa trao trả lại cả sự sống, cả tương lai, cả ý nghĩa cuộc đời cho bà.

Cả thành Na-in sững sờ. Rồi họ bùng lên tiếng reo hò, ca ngợi Thiên Chúa:
– Một vị ngôn sứ vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta!
– Thiên Chúa đã viếng thăm dân Người!

Và từ hôm ấy, danh tiếng của Đức Giêsu vang dội khắp vùng xung quanh – không chỉ vì Người có quyền năng, mà vì Người đã đến để chữa lành nỗi đau con người, bằng một tình yêu không ai ngờ tới.
TẢI APP VỀ ĐIỆN THOẠI

Bài viết liên quan

Xem tiếp bài khác cùng chuyên mục