Con Rắn Xảo Quyệt Và Trái Cấm
Trong vườn Địa Đàng có một con rắn vô cùng xảo quyệt. Nó thích lừa dối và gây rắc rối cho người khác. Một ngày kia, khi Evà đang đi dạo dưới bóng cây xanh, con rắn len lén bò đến và nói nhỏ:
– “Có phải Thiên Chúa cấm ông bà không được ăn hết mọi trái cây trong vườn không?”
Evà ngạc nhiên trả lời:
– “Không phải vậy! Chúng tôi được ăn tất cả mọi trái cây trong vườn, chỉ trừ cây ở giữa vườn. Thiên Chúa bảo không được ăn, kẻo phải chết.”
Con rắn nở một nụ cười gian xảo:
– “Ôi, chẳng chết chóc gì đâu! Trái ấy sẽ làm bà trở nên khôn ngoan như một vị thần, biết điều tốt và điều xấu.”
Evà nhìn lên cây ở giữa vườn. Quả thật, trái cây ấy đẹp lắm! Nó đỏ mọng và hấp dẫn vô cùng. Bà nghĩ: “Nếu ăn thì sẽ thông minh hơn, tại sao không thử?” Thế là Evà đưa tay hái một trái, cắn một miếng thật ngon. Rồi bà đưa cho Ađam, và Ađam cũng ăn.
Ngay khi họ ăn xong, một điều kỳ lạ xảy ra: đôi mắt họ mở ra và họ nhận ra mình… trần truồng! Họ hốt hoảng chạy đi tìm lá cây để che thân. Lần đầu tiên, họ cảm thấy xấu hổ. Họ đã không vâng lời Thiên Chúa.
Chiều đến, Thiên Chúa đi dạo trong vườn. Ngài gọi lớn:
– “Ađam, ngươi ở đâu?”
Ađam run rẩy trả lời:
– “Con nghe tiếng Ngài, nhưng vì con trần truồng nên con ẩn nấp.”
Thiên Chúa hỏi:
– “Có phải ngươi đã ăn trái Ta cấm không?”
Ađam cúi đầu nói:
– “Evà đưa cho con, và con đã ăn.”
Thiên Chúa quay sang Evà:
– “Ngươi đã làm gì thế?”
Evà đáp:
– “Con rắn lừa con, nên con đã ăn.”
Thiên Chúa buồn bã vì Ađam và Evà không nghe lời Ngài. Ngài phán với con rắn:
– “Từ nay, ngươi sẽ phải bò bằng bụng suốt đời.”
Với Evà, Chúa nói:
– “Ngươi sẽ phải mang nặng và chịu đau khi sinh con.”
Với Ađam, Chúa nói:
– “Ngươi sẽ phải vất vả làm lụng mới có lương thực, vì đất sẽ trổ sinh gai góc.”
Nhưng Thiên Chúa vẫn yêu thương họ. Ngài làm cho họ những chiếc áo bằng da thú để che thân. Rồi Ngài đưa họ ra khỏi vườn Địa Đàng. Từ đó, Ađam và Evà bắt đầu một cuộc sống mới đầy khó nhọc, nhưng trong trái tim họ vẫn còn hy vọng vào tình yêu Thiên Chúa.
– “Có phải Thiên Chúa cấm ông bà không được ăn hết mọi trái cây trong vườn không?”
Evà ngạc nhiên trả lời:
– “Không phải vậy! Chúng tôi được ăn tất cả mọi trái cây trong vườn, chỉ trừ cây ở giữa vườn. Thiên Chúa bảo không được ăn, kẻo phải chết.”
Con rắn nở một nụ cười gian xảo:
– “Ôi, chẳng chết chóc gì đâu! Trái ấy sẽ làm bà trở nên khôn ngoan như một vị thần, biết điều tốt và điều xấu.”
Evà nhìn lên cây ở giữa vườn. Quả thật, trái cây ấy đẹp lắm! Nó đỏ mọng và hấp dẫn vô cùng. Bà nghĩ: “Nếu ăn thì sẽ thông minh hơn, tại sao không thử?” Thế là Evà đưa tay hái một trái, cắn một miếng thật ngon. Rồi bà đưa cho Ađam, và Ađam cũng ăn.
Ngay khi họ ăn xong, một điều kỳ lạ xảy ra: đôi mắt họ mở ra và họ nhận ra mình… trần truồng! Họ hốt hoảng chạy đi tìm lá cây để che thân. Lần đầu tiên, họ cảm thấy xấu hổ. Họ đã không vâng lời Thiên Chúa.
Chiều đến, Thiên Chúa đi dạo trong vườn. Ngài gọi lớn:
– “Ađam, ngươi ở đâu?”
Ađam run rẩy trả lời:
– “Con nghe tiếng Ngài, nhưng vì con trần truồng nên con ẩn nấp.”
Thiên Chúa hỏi:
– “Có phải ngươi đã ăn trái Ta cấm không?”
Ađam cúi đầu nói:
– “Evà đưa cho con, và con đã ăn.”
Thiên Chúa quay sang Evà:
– “Ngươi đã làm gì thế?”
Evà đáp:
– “Con rắn lừa con, nên con đã ăn.”
Thiên Chúa buồn bã vì Ađam và Evà không nghe lời Ngài. Ngài phán với con rắn:
– “Từ nay, ngươi sẽ phải bò bằng bụng suốt đời.”
Với Evà, Chúa nói:
– “Ngươi sẽ phải mang nặng và chịu đau khi sinh con.”
Với Ađam, Chúa nói:
– “Ngươi sẽ phải vất vả làm lụng mới có lương thực, vì đất sẽ trổ sinh gai góc.”
Nhưng Thiên Chúa vẫn yêu thương họ. Ngài làm cho họ những chiếc áo bằng da thú để che thân. Rồi Ngài đưa họ ra khỏi vườn Địa Đàng. Từ đó, Ađam và Evà bắt đầu một cuộc sống mới đầy khó nhọc, nhưng trong trái tim họ vẫn còn hy vọng vào tình yêu Thiên Chúa.