TRUYENCONGGIAO
Website đang trong giai đoạn thử nghiệm, rất mong sự góp ý của Cộng Đoàn !

Đức Giêsu dẹp yên biển động

Chiều buông dần trên hồ Ga-li-lê. Bầu trời phủ ánh đỏ nhạt, mặt nước phản chiếu ánh hoàng hôn yên bình.

Đức Giêsu quay sang các môn đệ:

– Chúng ta sang bờ bên kia.

Họ lên thuyền. Một vài môn đệ vốn là ngư phủ lão luyện – như Phêrô, Anrê, Giacôbê, Gioan – chèo lái con thuyền rẽ sóng ra khơi. Đức Giêsu, mệt sau một ngày giảng dạy, nằm ngủ ở phía đuôi thuyền, đầu tựa trên chiếc gối.

Mọi thứ tưởng như yên ổn – cho đến khi bầu trời đổi sắc, gió nổi lên, một cơn bão lớn ập đến bất ngờ.

Sóng cuộn như muốn nuốt chửng con thuyền. Nước tràn vào, tấm ván kẽo kẹt, con thuyền nhỏ bé chao đảo giữa biển như chiếc lá mong manh.

Các môn đệ, vốn quen với sóng gió, nay cũng hoảng loạn. Mọi nỗ lực chèo chống đều vô ích. Trong lúc sợ hãi tột độ, họ quay lại – và thấy Thầy mình vẫn đang ngủ.

Họ hét lên:

– Thưa Thầy, cứu chúng con! Chúng con sắp chết mất rồi!

Đức Giêsu mở mắt, ngồi dậy. Người không hốt hoảng, không vội vã. Người đứng lên, nhìn sóng gió mù mịt và ra lệnh:

– Im đi! Câm đi!

Ngay lập tức, gió ngừng thổi, sóng lặng xuống, và biển trở lại phẳng lặng như gương.

Các môn đệ chết lặng. Đức Giêsu nhìn họ, hỏi:

– Sao nhát thế? Anh em chưa có lòng tin sao?

Họ nhìn nhau, vẫn chưa tin vào mắt mình. Rồi thốt lên:

– Người này là ai mà cả gió lẫn biển cũng phải vâng lệnh Người?

Trong thinh lặng, họ hiểu dần rằng: Người đang ở trong thuyền với họ không chỉ là một thầy dạy, mà là Chúa của cả trời đất, là Đấng mà cả bão tố cũng phải khuất phục.
TẢI APP VỀ ĐIỆN THOẠI

Bài viết liên quan

Xem tiếp bài khác cùng chuyên mục