Đức Giêsu Chữa Lành Mọi Kẻ Ốm Đau
Mặt trời dần lặn xuống phía chân trời, nhuộm vàng mặt hồ Galilê yên ả. Tại Caphácnaum, một ngày Sabát bận rộn vừa khép lại, nhưng không khí trong thị trấn nhỏ bé này vẫn rộn ràng. Tin tức về Đức Giêsu, người đã giảng dạy đầy uy quyền trong hội đường, trừ quỷ và chữa lành mẹ vợ ông Phêrô, lan nhanh như ngọn gió. Dân chúng thì thầm với nhau về một Đấng đầy quyền năng, mang đến hy vọng cho những tâm hồn đang đau khổ. Khi hoàng hôn buông xuống, cả thành phố như thức giấc, kéo nhau đến trước cửa ngôi nhà nhỏ của Phêrô, nơi Đức Giêsu đang nghỉ chân.
Từ khắp các ngõ ngách của Caphácnaum, người ta mang đến những người ốm đau, kẻ bị quỷ ám, và những tâm hồn kiệt quệ vì bệnh tật. Có người già chống gậy, lê bước từng bước khó nhọc; có người mẹ bế con nhỏ sốt cao, nước mắt lăn dài; có người bị quỷ ám, gào thét trong đau đớn, khiến những người xung quanh không khỏi rùng mình. Đám đông tụ tập trước cửa nhà Phêrô ngày càng đông, mang theo cả những lời cầu xin và ánh mắt tràn đầy hy vọng. Họ đứng chen chúc, từ sân nhà tràn ra cả con đường đá dẫn xuống bờ hồ, ánh sáng từ những ngọn đuốc lập lòe trong đêm tối.
Đức Giêsu bước ra khỏi nhà, ánh mắt Ngài dịu dàng nhưng đầy uy quyền, như thể Ngài có thể nhìn thấu nỗi đau của từng người. Không chút mệt mỏi hay do dự, Ngài bắt đầu đặt tay trên từng người bệnh. Theo Tin Mừng Luca, Ngài quở trách những con quỷ, khiến chúng phải rời khỏi những người bị ám, gào thét và gọi Ngài là “Con Thiên Chúa”. Nhưng Đức Giêsu nghiêm giọng, cấm chúng nói, vì Ngài không muốn danh tính của mình được tiết lộ trước giờ định sẵn.
Một người phụ nữ già, bị đau khớp suốt nhiều năm, cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay Ngài khi Ngài chạm vào bà. Đột nhiên, bà đứng thẳng lên, đôi tay run rẩy giơ lên trời, cảm tạ Thiên Chúa. Một đứa trẻ bị sốt cao, nằm bất động trong vòng tay mẹ, bỗng mở mắt và mỉm cười, khiến người mẹ òa khóc vì vui mừng. Một người đàn ông từng bị quỷ ám, giờ đây đứng lặng lẽ, gương mặt bình an, như thể vừa được giải thoát khỏi một cơn ác mộng dài. Từng người, từng người được chữa lành, không ai bị bỏ sót. Dân chúng chứng kiến, lòng tràn ngập kinh ngạc và vui mừng, thì thầm với nhau: “Ông ấy là ai mà có quyền năng như vậy? Ngay cả quỷ dữ cũng phải vâng lời!”
Theo Tin Mừng Mátthêu, những gì xảy ra đêm ấy ứng nghiệm lời tiên tri Êsai: “Người đã mang lấy các tật nguyền của chúng ta và gánh lấy các bệnh hoạn của chúng ta” (Mt 8,17). Đức Giêsu không chỉ chữa lành thân xác, mà còn mang lại sự an ủi cho tâm hồn, xua tan nỗi sợ hãi và tuyệt vọng của dân chúng. Ngôi nhà của Phêrô, vốn nhỏ bé và đơn sơ, giờ đây trở thành trung tâm của phép màu, nơi ánh sáng của Thiên Chúa chiếu rọi qua hành động yêu thương của Đức Giêsu.
Khi đêm đã khuya, đám đông dần thưa đi, nhưng niềm tin của họ vào Đức Giêsu ngày càng lớn. Tin tức về những phép lạ lan xa, từ Caphácnaum đến các vùng lân cận của Galilê. Những người được chữa lành trở về nhà, mang theo câu chuyện về một Đấng không chỉ chữa bệnh mà còn mang lại hy vọng cho cả cộng đồng. Họ kể lại cho con cháu, rằng đêm ấy, họ đã thấy tình yêu và quyền năng của Thiên Chúa hiện diện giữa họ qua Đức Giêsu.
Từ khắp các ngõ ngách của Caphácnaum, người ta mang đến những người ốm đau, kẻ bị quỷ ám, và những tâm hồn kiệt quệ vì bệnh tật. Có người già chống gậy, lê bước từng bước khó nhọc; có người mẹ bế con nhỏ sốt cao, nước mắt lăn dài; có người bị quỷ ám, gào thét trong đau đớn, khiến những người xung quanh không khỏi rùng mình. Đám đông tụ tập trước cửa nhà Phêrô ngày càng đông, mang theo cả những lời cầu xin và ánh mắt tràn đầy hy vọng. Họ đứng chen chúc, từ sân nhà tràn ra cả con đường đá dẫn xuống bờ hồ, ánh sáng từ những ngọn đuốc lập lòe trong đêm tối.
Đức Giêsu bước ra khỏi nhà, ánh mắt Ngài dịu dàng nhưng đầy uy quyền, như thể Ngài có thể nhìn thấu nỗi đau của từng người. Không chút mệt mỏi hay do dự, Ngài bắt đầu đặt tay trên từng người bệnh. Theo Tin Mừng Luca, Ngài quở trách những con quỷ, khiến chúng phải rời khỏi những người bị ám, gào thét và gọi Ngài là “Con Thiên Chúa”. Nhưng Đức Giêsu nghiêm giọng, cấm chúng nói, vì Ngài không muốn danh tính của mình được tiết lộ trước giờ định sẵn.
Một người phụ nữ già, bị đau khớp suốt nhiều năm, cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay Ngài khi Ngài chạm vào bà. Đột nhiên, bà đứng thẳng lên, đôi tay run rẩy giơ lên trời, cảm tạ Thiên Chúa. Một đứa trẻ bị sốt cao, nằm bất động trong vòng tay mẹ, bỗng mở mắt và mỉm cười, khiến người mẹ òa khóc vì vui mừng. Một người đàn ông từng bị quỷ ám, giờ đây đứng lặng lẽ, gương mặt bình an, như thể vừa được giải thoát khỏi một cơn ác mộng dài. Từng người, từng người được chữa lành, không ai bị bỏ sót. Dân chúng chứng kiến, lòng tràn ngập kinh ngạc và vui mừng, thì thầm với nhau: “Ông ấy là ai mà có quyền năng như vậy? Ngay cả quỷ dữ cũng phải vâng lời!”
Theo Tin Mừng Mátthêu, những gì xảy ra đêm ấy ứng nghiệm lời tiên tri Êsai: “Người đã mang lấy các tật nguyền của chúng ta và gánh lấy các bệnh hoạn của chúng ta” (Mt 8,17). Đức Giêsu không chỉ chữa lành thân xác, mà còn mang lại sự an ủi cho tâm hồn, xua tan nỗi sợ hãi và tuyệt vọng của dân chúng. Ngôi nhà của Phêrô, vốn nhỏ bé và đơn sơ, giờ đây trở thành trung tâm của phép màu, nơi ánh sáng của Thiên Chúa chiếu rọi qua hành động yêu thương của Đức Giêsu.
Khi đêm đã khuya, đám đông dần thưa đi, nhưng niềm tin của họ vào Đức Giêsu ngày càng lớn. Tin tức về những phép lạ lan xa, từ Caphácnaum đến các vùng lân cận của Galilê. Những người được chữa lành trở về nhà, mang theo câu chuyện về một Đấng không chỉ chữa bệnh mà còn mang lại hy vọng cho cả cộng đồng. Họ kể lại cho con cháu, rằng đêm ấy, họ đã thấy tình yêu và quyền năng của Thiên Chúa hiện diện giữa họ qua Đức Giêsu.