TRUYENCONGGIAO
Website đang trong giai đoạn thử nghiệm, rất mong sự góp ý của Cộng Đoàn !

Người Phong Cùi Và Lòng Thương Xót Của Đức Giêsu

Trên con đường bụi mờ dẫn xuống khỏi ngọn đồi, một đám đông lớn vây quanh Thầy Giêsu. Người vừa giảng dạy trên núi, lời của Người như thấm vào lòng đất khô cằn, khiến ai nấy đều cảm thấy như được hồi sinh. Nhưng khi đám đông đang chen nhau bước đi theo Người, thì bỗng có một khoảng trống mở ra giữa dòng người.

Ai đó xuất hiện từ xa – người ấy không giống người bình thường. Mặt mũi sưng phù, tay chân đầy lở loét, quần áo rách tả tơi. Đó là một người mắc bệnh phong hủi – căn bệnh khiến cả làng xa lánh, người thân phải chia lìa, và cuộc đời chẳng khác gì một cái chết chậm rãi.

Mọi người vội vã tránh xa, che mặt, bịt mũi. Một vài người hét lớn:
– Tránh ra! Phong hủi kìa!

Nhưng người ấy không dừng lại. Anh ta quỳ sụp xuống trước mặt Đức Giêsu, giọng khàn đặc vì xúc động:
– Thưa Ngài, nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch.

Cả đám đông nín lặng. Không ai dám tiến lại gần. Nhưng Đức Giêsu... Người không lùi lại. Trái lại, Người bước tới, giơ tay ra, và chạm vào anh ta – điều mà chẳng ai dám làm.

– Ta muốn, anh hãy được sạch.

Ngay lập tức, làn da anh trở nên mịn màng, những vết lở loét biến mất, nỗi đau chấm dứt. Anh được chữa lành hoàn toàn – không chỉ thể xác, mà cả linh hồn.

Đức Giêsu dặn anh không được kể với ai, nhưng hãy đi trình diện với tư tế và dâng lễ vật như luật Môsê đã truyền – để chứng thực rằng anh thật sự đã được chữa lành.

Nhưng người ấy, trong niềm vui vỡ òa, đã không thể giữ im lặng. Anh đi khắp nơi, loan truyền điều kỳ diệu đã xảy đến cho mình.

Từ đó, dân chúng kéo đến với Đức Giêsu đông đảo hơn nữa. Nhưng Người thường lánh ra nơi hoang vắng để cầu nguyện – nơi chỉ có Người và Cha trên trời.
TẢI APP VỀ ĐIỆN THOẠI

Bài viết liên quan

Xem tiếp bài khác cùng chuyên mục