Ngọn Lửa Hiệp Thông
Một ngày nọ, một người trẻ đến gặp Chúa Giêsu và nói:
“Thưa Thầy, chúng con đều tin rằng Thầy đến từ Chúa Cha và dạy dỗ những điều chân thật. Nhưng… con phải thú thật, những người theo Thầy chẳng sống như Thầy dạy. Con nghe nói họ chia rẽ, tranh cãi, bất hòa. Thầy ơi, xin cho con một ơn: con muốn theo Thầy, nhưng không cần đến cộng đoàn, không cần Giáo Hội, cũng chẳng cần những lề luật rườm rà. Con chỉ muốn tin Thầy và sống tốt là đủ.”
Chúa Giêsu nhìn anh ta với ánh mắt trìu mến và chậm rãi đáp:
“Hãy nghe Thầy kể cho con một câu chuyện.
Có một nhóm người ngồi quây quần bên nhau. Trời dần tối, bóng đêm phủ xuống. Họ gom củi và nhóm lên một đống lửa. Lửa bừng cháy, sưởi ấm tất cả và chiếu sáng từng khuôn mặt. Ai cũng cảm thấy an toàn, ấm áp.
Nhưng trong nhóm ấy, có một người muốn tách riêng. Anh cầm một que củi đang cháy và rời khỏi vòng lửa. Ban đầu, lửa trong tay anh vẫn bập bùng, vẫn chiếu sáng khuôn mặt anh. Anh thấy mình không cần ai khác.
Nhưng càng về khuya, ngọn lửa dần tàn. Que củi lụi dần, hơi ấm biến mất, bóng tối bao trùm. Anh thấy lạnh lẽo, cô độc. Anh bắt đầu suy nghĩ: ‘Một mình, ta không thể giữ lửa mãi.’
Cuối cùng, anh trở lại với nhóm bạn. Anh đặt que củi vào đống lửa chung. Lửa bùng sáng trở lại, sưởi ấm anh như trước. Anh nhận ra: chỉ khi cùng nhau, ngọn lửa mới cháy mãi.”
Chúa Giêsu nhìn người trẻ và nói:
“Ai thuộc về Thầy, người ấy phải gần ngọn lửa. Thầy đến thế gian để nhóm lên một ngọn lửa – và Thầy khao khát biết bao thấy ngọn lửa ấy bừng cháy trong lòng mỗi người.”
Thiên Chúa trao cho mỗi chúng ta một tia lửa – lửa của Tin và Yêu. Dù cộng đoàn còn bất toàn, còn khuyết điểm, nhưng chính nơi đó, ngọn lửa được nuôi dưỡng và bùng sáng. Nếu ta khiêm tốn nhận ra giới hạn của mình, chấp nhận và yêu thương người khác bằng tình bác ái của Đức Kitô, thế giới này sẽ bớt lạnh lẽo bởi ích kỷ, thù hận và chiến tranh.
Hãy sống thế nào để mỗi người là một ánh lửa yêu thương, là nhịp cầu hiệp thông, là chiếc phao tha thứ, để ai nhìn vào có thể nói:
“Niềm vui và tình yêu Đức Kitô vẫn đang cháy sáng trong chúng ta.”
“Thưa Thầy, chúng con đều tin rằng Thầy đến từ Chúa Cha và dạy dỗ những điều chân thật. Nhưng… con phải thú thật, những người theo Thầy chẳng sống như Thầy dạy. Con nghe nói họ chia rẽ, tranh cãi, bất hòa. Thầy ơi, xin cho con một ơn: con muốn theo Thầy, nhưng không cần đến cộng đoàn, không cần Giáo Hội, cũng chẳng cần những lề luật rườm rà. Con chỉ muốn tin Thầy và sống tốt là đủ.”
Chúa Giêsu nhìn anh ta với ánh mắt trìu mến và chậm rãi đáp:
“Hãy nghe Thầy kể cho con một câu chuyện.
Có một nhóm người ngồi quây quần bên nhau. Trời dần tối, bóng đêm phủ xuống. Họ gom củi và nhóm lên một đống lửa. Lửa bừng cháy, sưởi ấm tất cả và chiếu sáng từng khuôn mặt. Ai cũng cảm thấy an toàn, ấm áp.
Nhưng trong nhóm ấy, có một người muốn tách riêng. Anh cầm một que củi đang cháy và rời khỏi vòng lửa. Ban đầu, lửa trong tay anh vẫn bập bùng, vẫn chiếu sáng khuôn mặt anh. Anh thấy mình không cần ai khác.
Nhưng càng về khuya, ngọn lửa dần tàn. Que củi lụi dần, hơi ấm biến mất, bóng tối bao trùm. Anh thấy lạnh lẽo, cô độc. Anh bắt đầu suy nghĩ: ‘Một mình, ta không thể giữ lửa mãi.’
Cuối cùng, anh trở lại với nhóm bạn. Anh đặt que củi vào đống lửa chung. Lửa bùng sáng trở lại, sưởi ấm anh như trước. Anh nhận ra: chỉ khi cùng nhau, ngọn lửa mới cháy mãi.”
Chúa Giêsu nhìn người trẻ và nói:
“Ai thuộc về Thầy, người ấy phải gần ngọn lửa. Thầy đến thế gian để nhóm lên một ngọn lửa – và Thầy khao khát biết bao thấy ngọn lửa ấy bừng cháy trong lòng mỗi người.”
Thiên Chúa trao cho mỗi chúng ta một tia lửa – lửa của Tin và Yêu. Dù cộng đoàn còn bất toàn, còn khuyết điểm, nhưng chính nơi đó, ngọn lửa được nuôi dưỡng và bùng sáng. Nếu ta khiêm tốn nhận ra giới hạn của mình, chấp nhận và yêu thương người khác bằng tình bác ái của Đức Kitô, thế giới này sẽ bớt lạnh lẽo bởi ích kỷ, thù hận và chiến tranh.
Hãy sống thế nào để mỗi người là một ánh lửa yêu thương, là nhịp cầu hiệp thông, là chiếc phao tha thứ, để ai nhìn vào có thể nói:
“Niềm vui và tình yêu Đức Kitô vẫn đang cháy sáng trong chúng ta.”