Hai người bị quỷ ám ở Ghêrasa
Chiếc thuyền vừa cập bến thì hai người đàn ông từ phía nghĩa địa lao ra. Họ không giống người thường. Mắt họ đỏ ngầu, tóc bù xù, thân thể đầy vết cào xước. Cả vùng Ghêrasa ai cũng biết: đó là những kẻ bị quỷ ám, sống lang thang giữa mồ mả, la hét suốt ngày đêm, không ai dám đến gần.
Người ta từng cố trói họ bằng xiềng xích, nhưng họ bẻ gãy dễ như tơ.
Nhưng hôm nay, khi họ thấy Đức Giêsu vừa bước chân lên đất, thì họ dừng lại. Không gào thét, không hung hăng. Họ quỳ rạp xuống, và một tiếng nói dữ tợn vang lên từ trong miệng họ:
– Hỡi Đức Giêsu, Con của Thiên Chúa Tối Cao! Ngài đến để hành hạ chúng tôi trước thời sao? Xin đừng đuổi chúng tôi xuống vực thẳm!
Đức Giêsu hỏi:
– Tên ngươi là gì?
– Quân đoàn! – tiếng nói đáp – Vì chúng tôi đông lắm!
Ở gần đó, một đàn heo đông đang ăn bên sườn đồi. Các quỷ năn nỉ:
– Xin cho chúng tôi nhập vào bầy heo kia!
Đức Giêsu cho phép. Ngay lập tức, các thần ô uế rời khỏi hai người đàn ông, và nhập vào đàn heo. Cả bầy – chừng hai ngàn con – lao xuống sườn dốc, rơi xuống biển và chết chìm.
Các người chăn heo hoảng loạn bỏ chạy, đi khắp vùng loan tin. Người dân đổ xô ra xem.
Họ thấy: hai người từng bị quỷ ám giờ ngồi yên, mặc quần áo chỉnh tề, tỉnh táo và sáng suốt. Nhưng thay vì vui mừng, người dân lại sợ hãi. Họ năn nỉ Đức Giêsu rời khỏi vùng đất họ.
Khi Người chuẩn bị xuống thuyền trở lại, một trong hai người được chữa lành chạy theo, xin được đi theo Người.
Nhưng Đức Giêsu mỉm cười và nói:
– Anh hãy về nhà, với người thân của anh, và kể cho họ biết mọi điều Chúa đã làm cho anh – và Người đã thương xót anh dường nào.
Người ấy ra đi, rao truyền khắp vùng, và ai nấy đều ngỡ ngàng trước quyền năng và lòng thương xót của Thiên Chúa.
Người ta từng cố trói họ bằng xiềng xích, nhưng họ bẻ gãy dễ như tơ.
Nhưng hôm nay, khi họ thấy Đức Giêsu vừa bước chân lên đất, thì họ dừng lại. Không gào thét, không hung hăng. Họ quỳ rạp xuống, và một tiếng nói dữ tợn vang lên từ trong miệng họ:
– Hỡi Đức Giêsu, Con của Thiên Chúa Tối Cao! Ngài đến để hành hạ chúng tôi trước thời sao? Xin đừng đuổi chúng tôi xuống vực thẳm!
Đức Giêsu hỏi:
– Tên ngươi là gì?
– Quân đoàn! – tiếng nói đáp – Vì chúng tôi đông lắm!
Ở gần đó, một đàn heo đông đang ăn bên sườn đồi. Các quỷ năn nỉ:
– Xin cho chúng tôi nhập vào bầy heo kia!
Đức Giêsu cho phép. Ngay lập tức, các thần ô uế rời khỏi hai người đàn ông, và nhập vào đàn heo. Cả bầy – chừng hai ngàn con – lao xuống sườn dốc, rơi xuống biển và chết chìm.
Các người chăn heo hoảng loạn bỏ chạy, đi khắp vùng loan tin. Người dân đổ xô ra xem.
Họ thấy: hai người từng bị quỷ ám giờ ngồi yên, mặc quần áo chỉnh tề, tỉnh táo và sáng suốt. Nhưng thay vì vui mừng, người dân lại sợ hãi. Họ năn nỉ Đức Giêsu rời khỏi vùng đất họ.
Khi Người chuẩn bị xuống thuyền trở lại, một trong hai người được chữa lành chạy theo, xin được đi theo Người.
Nhưng Đức Giêsu mỉm cười và nói:
– Anh hãy về nhà, với người thân của anh, và kể cho họ biết mọi điều Chúa đã làm cho anh – và Người đã thương xót anh dường nào.
Người ấy ra đi, rao truyền khắp vùng, và ai nấy đều ngỡ ngàng trước quyền năng và lòng thương xót của Thiên Chúa.