Ông Thánh Hay Làm Phép Lạ (13/6)
Lễ kính: 13 tháng 6
Một cậu bé tên Phêrô chào đời trong một gia đình đạo đức tại thành phố Lisbon, nước Bồ Đào Nha. Cậu lớn lên trong tình yêu thương của cha mẹ và lời cầu nguyện hằng ngày. Khi mới mười lăm tuổi, cậu đã quyết định từ bỏ tất cả để vào dòng thánh Augustinô, mong được sống trọn đời cho Thiên Chúa. Sau này, cậu đổi tên thành Antôn – cái tên mà cả thế giới sẽ biết đến như vị thánh của những điều bị mất.
Thánh Antôn là người rất thông minh và ham học. Ngài dành nhiều năm để học Kinh Thánh và thần học. Nhưng không chỉ học, ngài còn cầu nguyện rất sốt sắng và sống khiêm tốn, hiền lành. Ngài không muốn mình được chú ý – chỉ mong thuộc trọn về Chúa.
Một ngày kia, thi hài của năm tu sĩ Dòng Phanxicô bị giết khi đi truyền giáo bên Ma-rốc được rước về quê hương. Antôn xúc động sâu sắc. Lòng ngài cháy lên ước muốn được chết vì danh Chúa, như những vị tử đạo ấy. Ngài xin gia nhập Dòng Phanxicô, và được phép đổi đời sống từ ẩn dật sang truyền giáo.
Tuy sức khỏe yếu, Antôn vẫn quyết lên đường sang châu Phi để loan báo Tin Mừng. Nhưng Thiên Chúa lại có kế hoạch khác. Ngài bị bệnh nặng, buộc phải trở về, và con thuyền trôi dạt đến nước Ý – nơi ngài sẽ trở thành vị giảng thuyết lừng danh.
Antôn sống thinh lặng và khiêm tốn, đến nỗi không ai trong Dòng biết ngài giảng hay. Cho đến một ngày, trong một buổi lễ đông người, không ai được mời giảng. Cả hội trường lặng im. Vì không muốn Thánh Lễ bị gián đoạn, Antôn vâng lời đứng lên. Và khi ngài bắt đầu nói, cả đám đông lặng người.
Lời giảng của Thánh Antôn tràn đầy sức sống, trí tuệ và lửa yêu mến Chúa. Từ hôm đó, ngài được trao sứ vụ giảng thuyết, đi từ làng này sang thành khác, giúp người tội lỗi ăn năn, những người lạnh nhạt quay về với Chúa. Dân chúng khắp nơi kéo đến nghe giảng – có khi lên đến 30.000 người. Khi ngài xuất hiện, đám đông tự động im lặng, lòng khao khát được nghe lời Chúa từ môi miệng của người thánh thiện.
Một lần, khi người ta không chịu tin Chúa Giêsu hiện diện thật trong Thánh Thể, Thánh Antôn quỳ gối cầu nguyện ba ngày. Sau đó, phép lạ xảy ra: một con lừa đói được dẫn tới đặt trước bó cỏ và Mình Thánh. Thay vì chọn cỏ, con vật quỳ xuống trước Thánh Thể. Cả đám đông chứng kiến đều sững sờ. Đó là một trong rất nhiều phép lạ Chúa làm qua vị thánh này.
Thánh Antôn cũng nổi tiếng vì giúp những người bị mất đồ tìm lại được. Chính vì vậy, cho đến hôm nay, người ta vẫn cầu xin ngài khi thất lạc vật gì quý giá – và nhiều người đã nhận được ơn lạ lùng.
Dù được dân chúng yêu mến, Thánh Antôn vẫn sống rất đơn sơ, ăn chay, ngủ đất, và cầu nguyện lâu giờ mỗi đêm. Năm 36 tuổi, sau một thời gian ốm nặng, ngài về với Chúa. Khi đó, nhiều người nhìn thấy ánh sáng rực rỡ trên trời – như dấu chỉ một vị thánh vừa bước vào thiên đàng.
Chỉ một năm sau khi qua đời, Antôn được Giáo Hội phong thánh vì đời sống và phép lạ ngài để lại. Năm 1946, ngài được phong là Tiến sĩ Hội Thánh – nghĩa là một trong những vị thánh có ảnh hưởng sâu sắc đến đức tin của toàn thể Giáo Hội.
Một cậu bé tên Phêrô chào đời trong một gia đình đạo đức tại thành phố Lisbon, nước Bồ Đào Nha. Cậu lớn lên trong tình yêu thương của cha mẹ và lời cầu nguyện hằng ngày. Khi mới mười lăm tuổi, cậu đã quyết định từ bỏ tất cả để vào dòng thánh Augustinô, mong được sống trọn đời cho Thiên Chúa. Sau này, cậu đổi tên thành Antôn – cái tên mà cả thế giới sẽ biết đến như vị thánh của những điều bị mất.
Thánh Antôn là người rất thông minh và ham học. Ngài dành nhiều năm để học Kinh Thánh và thần học. Nhưng không chỉ học, ngài còn cầu nguyện rất sốt sắng và sống khiêm tốn, hiền lành. Ngài không muốn mình được chú ý – chỉ mong thuộc trọn về Chúa.
Một ngày kia, thi hài của năm tu sĩ Dòng Phanxicô bị giết khi đi truyền giáo bên Ma-rốc được rước về quê hương. Antôn xúc động sâu sắc. Lòng ngài cháy lên ước muốn được chết vì danh Chúa, như những vị tử đạo ấy. Ngài xin gia nhập Dòng Phanxicô, và được phép đổi đời sống từ ẩn dật sang truyền giáo.
Tuy sức khỏe yếu, Antôn vẫn quyết lên đường sang châu Phi để loan báo Tin Mừng. Nhưng Thiên Chúa lại có kế hoạch khác. Ngài bị bệnh nặng, buộc phải trở về, và con thuyền trôi dạt đến nước Ý – nơi ngài sẽ trở thành vị giảng thuyết lừng danh.
Antôn sống thinh lặng và khiêm tốn, đến nỗi không ai trong Dòng biết ngài giảng hay. Cho đến một ngày, trong một buổi lễ đông người, không ai được mời giảng. Cả hội trường lặng im. Vì không muốn Thánh Lễ bị gián đoạn, Antôn vâng lời đứng lên. Và khi ngài bắt đầu nói, cả đám đông lặng người.
Lời giảng của Thánh Antôn tràn đầy sức sống, trí tuệ và lửa yêu mến Chúa. Từ hôm đó, ngài được trao sứ vụ giảng thuyết, đi từ làng này sang thành khác, giúp người tội lỗi ăn năn, những người lạnh nhạt quay về với Chúa. Dân chúng khắp nơi kéo đến nghe giảng – có khi lên đến 30.000 người. Khi ngài xuất hiện, đám đông tự động im lặng, lòng khao khát được nghe lời Chúa từ môi miệng của người thánh thiện.
Một lần, khi người ta không chịu tin Chúa Giêsu hiện diện thật trong Thánh Thể, Thánh Antôn quỳ gối cầu nguyện ba ngày. Sau đó, phép lạ xảy ra: một con lừa đói được dẫn tới đặt trước bó cỏ và Mình Thánh. Thay vì chọn cỏ, con vật quỳ xuống trước Thánh Thể. Cả đám đông chứng kiến đều sững sờ. Đó là một trong rất nhiều phép lạ Chúa làm qua vị thánh này.
Thánh Antôn cũng nổi tiếng vì giúp những người bị mất đồ tìm lại được. Chính vì vậy, cho đến hôm nay, người ta vẫn cầu xin ngài khi thất lạc vật gì quý giá – và nhiều người đã nhận được ơn lạ lùng.
Dù được dân chúng yêu mến, Thánh Antôn vẫn sống rất đơn sơ, ăn chay, ngủ đất, và cầu nguyện lâu giờ mỗi đêm. Năm 36 tuổi, sau một thời gian ốm nặng, ngài về với Chúa. Khi đó, nhiều người nhìn thấy ánh sáng rực rỡ trên trời – như dấu chỉ một vị thánh vừa bước vào thiên đàng.
Chỉ một năm sau khi qua đời, Antôn được Giáo Hội phong thánh vì đời sống và phép lạ ngài để lại. Năm 1946, ngài được phong là Tiến sĩ Hội Thánh – nghĩa là một trong những vị thánh có ảnh hưởng sâu sắc đến đức tin của toàn thể Giáo Hội.