TRUYENCONGGIAO
Website đang trong giai đoạn thử nghiệm, rất mong sự góp ý của Cộng Đoàn !

Bên Bụi Hồng: Thánh Bênađétta (18/2)

Chiều mùa đông ở Lộ Đức lạnh buốt. Căn phòng nhỏ đơn sơ của gia đình Bênađétta trống trải, gió lùa hun hút qua cánh cửa mở toang. Cô bé 14 tuổi, gầy yếu và xanh xao, bước đến khép cửa lại, cài then thật chắc. Cô em gái 11 tuổi, Maria, than thở:

– Nhà mình không bằng nhà tù má ạ! Tù nhân còn được ở chỗ ấm hơn mình!

Người mẹ nhẹ nhàng nhắc nhở:

– Suỵt! Maria, con phải biết tạ ơn Chúa vì nhà mình còn có mái che. Má chỉ mong đêm nay đừng quá lạnh... Má cần thêm ít củi để sưởi.

Maria liền nói:

– Con và Gioanna sẽ đi lượm củi, má nhé!

Bênađétta vội xen vào:

– Chị đi với! Ba người thì tốt hơn.

Nhưng mẹ ngăn lại:

– Con đang bị suyễn, không đi được. Chỉ cần Maria với Gioanna thôi.

– Con mang vớ dày, quàng khăn, sẽ không sao đâu má!

Mẹ đành nhượng bộ:

– Được rồi. Nhưng đi nhanh rồi về, chỉ đủ củi cho một đêm.

Ba cô bé đi dọc bờ sông lượm củi. Bỗng Maria reo lên:

– Bờ bên kia có nhiều cành gãy lắm! Qua đó lượm thêm đi!

Maria và Gioanna tụt giày lội qua dòng nước cạn. Bênađétta năn nỉ:

– Khiêng chị qua với! Chị mà ướt chân là sẽ bị đau!

Gioanna cười nhạo:

– Không lội được thì ở yên đó đi bà!

Bênađétta đành ngồi xuống, tháo vớ ra. Đột nhiên, một luồng gió mạnh thổi tới. Nàng giật mình ngẩng lên — tim như ngừng đập.

Ngay phía trên bụi hồng dại ở miệng hang, một Phụ Nữ trẻ đẹp tuyệt vời hiện ra, chân không, áo trắng tinh rực rỡ, đầu trùm khăn trắng dài phủ tới bàn chân. Tay phải Bà cầm tràng chuỗi trắng óng, các hạt nối với nhau bằng mắt xích vàng. Trên mỗi bàn chân là một bông hồng vàng rực rỡ.

Bà mỉm cười, ra hiệu gọi Bênađétta đến gần. Nàng tưởng mình đang mơ, dụi mắt, nhắm lại rồi mở ra — Bà vẫn ở đó. Mọi lo sợ tan biến. Nàng quỳ xuống lần chuỗi. Bà cũng lần hạt, chỉ đọc kinh Sáng Danh cuối mỗi chục kinh. Rồi Bà biến mất.

Khi Maria và Gioanna trở lại, thấy Bênađétta đang quỳ, Gioanna chế nhạo:

– Kìa! Như bà thánh vậy! Mà còn không biết giải thích Ba Ngôi là gì!

Cả hai cười vang. Nhưng Bênađétta chỉ yên lặng gật đầu và cùng các em lượm củi tiếp. Trên đường về, nàng bất chợt hỏi:

– Các em có thấy gì ở hang không?

– Không! Mà thấy gì vậy?

– À, chị chỉ hỏi vậy thôi.

Khi chỉ còn lại Maria, Bênađétta kể hết, rồi dặn:

– Em đừng nói cho ai biết nhé!

Nhưng tối đó, trong giờ kinh, Bênađétta bật khóc. Maria không giữ được bí mật, đã kể hết cho mẹ. Nghe xong, mẹ nàng an ủi:

– Chắc là con tưởng tượng thôi. Ngủ đi, và đừng bao giờ ra hang nữa.

Bênađétta trằn trọc suốt đêm. Sáng hôm sau, nàng lại năn nỉ mẹ. Sau nhiều lần từ chối, mẹ nàng tức giận:

– Nếu không phải tưởng tượng thì cũng là quỷ! Mày phải quên nó đi!

Bênađétta hoang mang: quỷ ư? Nhưng ma quỷ đâu có đọc kinh Sáng Danh! Cuối cùng, mẹ cũng cho phép, với điều kiện hai đứa em đi cùng và đem theo nước phép.

Lần thứ hai, khi Bênađétta vừa quỳ xuống, nàng kêu lên:

– Bà Đẹp kia kìa!

Bạn bè đưa nước phép cho nàng:

– Vẩy nước phép đi!

Nàng làm theo, rồi reo lên:

– Bà ấy cười! Bà còn thích nữa là khác!

Rồi nàng ngất trí, bất động như pho tượng, mắt dán chặt về phía hang. Bạn bè sợ hãi, xôn xao. Hai người phụ nữ gần đó đến đưa nàng về.

Ngày 18 tháng 2 năm 1858, hai bà trong làng theo nàng ra hang, đem theo giấy bút ghi chép. Khi Bênađétta ngất trí, nàng nghe Bà Đẹp nói:

– Không cần ghi lại. Con có bằng lòng đến đây mỗi ngày trong hai tuần không?

– Con bằng lòng!

– Ta không hứa cho con hạnh phúc đời này, nhưng là hạnh phúc đời sau.

Từ đó, mỗi ngày có hàng trăm người đến hang Massabielle. Lần thứ 5, Bà Đẹp dạy Bênađétta cầu nguyện, lần thứ 6 thì bảo:

– Hãy cầu cho các tội nhân.

Lần thứ 9, có hơn 1.000 người. Bà nói:

– Hãy uống và tắm trong mạch nước này.

Không phải nước sông, mà là một vũng nước đục gần đó. Bênađétta đào đất — và một dòng nước trong vắt phun lên, trở thành dòng suối Lộ Đức sau này.

Lần hiện ra thứ 11, Bà bảo:

– Hãy nói với Linh Mục rằng Ta muốn có nhà nguyện và các cuộc rước nơi đây.

Linh mục yêu cầu nàng hỏi danh tính Bà. Ngày 25/3, Bênađétta hỏi và được Bà trả lời:

– Ta là Đấng Đầu Thai Vô Nhiễm.

Tin được trình lên Đức Giám Mục. Việc điều tra bắt đầu. Nhiều phép lạ xảy ra: một em bé chết sống lại khi tắm trong nước Lộ Đức; người mù được sáng mắt; cánh tay bị liệt được lành lại. Đức Giám Mục công nhận Đức Mẹ đã hiện ra với Bênađétta.

Từ đó, đền thánh Lộ Đức được xây dựng. Dòng người hành hương đổ về mỗi ngày. Để tránh ồn ào, Bênađétta vào Dòng Nữ Tử Bác Ái. Ba năm sau, chị trở thành nữ tu, mang tên Maria Bêna.

Bẩy năm sau, chị qua đời cách thánh thiện, miệng còn nhớ lời Đức Mẹ:

“Ta không hứa cho con hạnh phúc đời này, nhưng là hạnh phúc đời sau.”
TẢI APP VỀ ĐIỆN THOẠI

Bài viết liên quan

Xem tiếp bài khác cùng chuyên mục