TRUYENCONGGIAO
Website đang trong giai đoạn thử nghiệm, rất mong sự góp ý của Cộng Đoàn !

Thánh Clara Assisi (11/8)

Lễ kính: 11 tháng 8

Vào một buổi sáng tháng Bảy năm 1194, trong lâu đài nguy nga ở Assisi, nước Ý, một bé gái kháu khỉnh cất tiếng khóc chào đời. Gia đình hân hoan đặt tên cho bé là Clara, nghĩa là “sáng trong”. Không ai ngờ rằng ánh sáng đời Clara sẽ lan tỏa khắp Giáo Hội qua chính một cuộc đời nghèo khó và thánh thiện phi thường.

Clara sinh ra trong một gia đình quý tộc. Từ nhỏ, cô đã được mẹ dạy dỗ trong tinh thần cầu nguyện, nhẫn nhục và yêu thương người nghèo. Clara không thích tiệc tùng, không ưa váy áo sang trọng. Thay vì chạy theo những cuộc vui của giới quý tộc, cô thường lui về những nhà thờ miền quê để lặng lẽ cầu nguyện.

Chính trong một lần như thế, Clara đã gặp Thánh Phanxicô thành Assisi – một người từ bỏ mọi của cải để sống nghèo như Chúa Giêsu. Những lời giảng của Phanxicô khiến trái tim Clara bừng cháy lửa mến. Cô bắt đầu khao khát sống như ngài: không của cải, không danh vọng – chỉ cần có Chúa là đủ.

Nhưng cha Clara thì lại có kế hoạch khác. Vào một dịp Lễ Phục Sinh năm 1212, ông cho hay sẽ có một chàng quý tộc giàu có đến "xem mắt" và xin cưới Clara. Ông đã đồng ý gả con. Clara lặng người. Cô biết đã đến lúc phải chọn: hoặc làm dâu nhà quyền quý, hoặc trốn khỏi lâu đài để dâng mình trọn vẹn cho Thiên Chúa.

Đêm đó, Clara lặng lẽ trốn khỏi nhà cùng một người cô. Hai người lặng lẽ tiến đến nhà thờ Đức Bà Thiên Thần, nơi Thánh Phanxicô và các tu sĩ đang đợi. Trong ánh nến lung linh, Clara quỳ gối khấn hứa hiến dâng đời mình cho Chúa. Ngài Phanxicô cắt đi mái tóc óng ả của cô. Tấm áo lụa được thay bằng bộ tu phục thô sơ. Clara – tiểu thư sang trọng ngày nào – giờ đã trở thành nữ tu Clara Nghèo đầu tiên.

Khi cha cô phát hiện, ông nổi trận lôi đình. Ông kéo người đến đan viện bắt Clara về, nhưng khi thấy con gái mình bình an, hạnh phúc trong tu phục đơn sơ, ông đành chấp nhận. Vài ngày sau, Anê – em gái của Clara – cũng trốn đến xin được sống đời tu. Gia đình lại kéo tới bắt Anê về. Nhưng một phép lạ xảy ra: thân hình mong manh của cô trở nên nặng đến mức không ai có thể nhấc nổi. Quân lính đành bỏ cuộc, để Anê ở lại cùng Clara.

Dần dần, nhiều thiếu nữ quý tộc khác cũng đến xin gia nhập dòng. Clara được Thánh Phanxicô đặt làm Bề Trên khi cô mới 21 tuổi. Các chị em sống đời cầu nguyện, lao động, giúp đỡ người nghèo. Họ đi chân đất, không ăn thịt, không giữ tài sản riêng, và giữ thinh lặng gần như suốt ngày. Nhưng trong tâm hồn họ, có một niềm vui lớn lao – vì họ có Chúa Giêsu là tất cả.

Một lần nọ, vào năm 1240, khi quân giặc tràn qua vùng Assisi, chúng toan xông vào đan viện. Clara lúc ấy đang bệnh nặng. Nhưng chị gượng dậy, ôm Mặt Nhật chứa Mình Thánh Chúa, tiến đến cửa sổ và giơ cao lên, khẩn nguyện:
– Lạy Chúa, xin bảo vệ các chị em con!

Bỗng một luồng sáng chói lòa phát ra từ Thánh Thể. Quân giặc lảo đảo, la hét, rồi tháo chạy khỏi đan viện. Cả Assisi được bình an – nhờ đức tin kiên vững và lời cầu nguyện của Clara.

Clara sống phần đời còn lại trong đau bệnh, nhưng lòng luôn vui tươi. Chị thường nói:
– Người ta bảo chúng ta nghèo, nhưng có Chúa trong lòng – làm sao nghèo được?

Ngày 11 tháng 8 năm 1253, Clara an nghỉ trong Chúa. Một nữ tu kể lại: khi chị qua đời, Đức Mẹ và các Thánh hiện ra đón linh hồn chị về trời.

Hai năm sau, Clara được phong thánh. Giáo Hội gọi chị là:

"Người phụ nữ nghèo mà giàu lòng tin, nhỏ bé mà làm nên chuyện lớn trong Nước Trời."
TẢI APP VỀ ĐIỆN THOẠI

Bài viết liên quan

Xem tiếp bài khác cùng chuyên mục