Thánh Giáo Hoàng Piô X (21/8)
Vào một buổi sáng tinh mơ, tại làng Riese yên bình ở nước Ý, một bé trai tên là Beppô Sartô được sinh ra trong một gia đình nghèo khó. Cha em là người đưa thư, mẹ làm may thuê. Gia đình đông con, nghèo nhưng đầy ắp tiếng cười, tình thương và nhất là lòng tin vào Chúa.
Từ nhỏ, Beppô đã tỏ ra thông minh, ngoan ngoãn và rất yêu mến Chúa. Mỗi ngày đi bộ nhiều cây số để đến trường, Beppô không bao giờ than phiền. Dù đôi giày của em đã rách, hay bụng đói meo, ánh mắt em vẫn ánh lên niềm vui và lòng khao khát học hỏi. Sau giờ học, Beppô thường phụ mẹ khâu vá, giúp cha làm việc nhà, và đặc biệt thích thả mình trên cánh đồng chăn chiên, vừa canh giữ đàn vật vừa đọc kinh Mân Côi.
Một hôm, cha xứ nhìn thấy cậu bé chăn chiên đang ngồi dưới gốc cây đọc sách Kinh Thánh. Ngài ngạc nhiên và xúc động:
– “Beppô, con học ở đâu ra những điều này?”
– “Thưa cha, con học ở trường, rồi mượn sách nhà thờ đọc thêm. Con muốn sau này làm linh mục!”
Linh mục cảm động, nói với cha mẹ Beppô:
– “Con trai của ông bà thông minh và đạo đức lắm! Tôi tin nó có ơn gọi làm linh mục. Chúng ta phải giúp nó học hành đến nơi đến chốn!”
Nhờ sự nâng đỡ của cha xứ, giáo dân, và chính quyền địa phương, Beppô được tiếp tục học hành. Cậu học rất giỏi, sống gương mẫu và khiêm tốn. Dù sau này làm linh mục, giám mục rồi Hồng y, Beppô vẫn giữ nếp sống đơn sơ, tiết kiệm và yêu thương người nghèo.
Năm 1903, ngài được chọn làm Giáo hoàng, lấy hiệu là Piô X. Cả thế giới ngạc nhiên khi vị Giáo hoàng mới không phải là một hoàng tử, không phải là một người danh giá giàu sang, mà lại là một cậu bé chăn chiên năm xưa, nay trở thành vị cha chung của Hội Thánh.
Lên ngôi Giáo hoàng, Thánh Piô X quan tâm đặc biệt đến thiếu nhi. Ngài ban phép cho các em được rước lễ lần đầu khi còn nhỏ tuổi, vì ngài nói:
– “Các em nhỏ có tâm hồn trong sạch, xứng đáng đón Chúa Giêsu vào lòng.”
Ngài cũng cải tổ phụng vụ, cổ võ thánh ca, giúp mọi người hiểu rõ hơn về Thánh lễ. Người dân yêu mến gọi ngài là “Vị Giáo hoàng của Thánh Thể”.
Dù là Giáo hoàng, Thánh Piô X vẫn giữ chiếc áo chùng cũ, bàn làm việc đơn sơ, và trái tim luôn hướng về người nghèo khổ. Ngài qua đời năm 1914, được phong thánh năm 1954.
Từ nhỏ, Beppô đã tỏ ra thông minh, ngoan ngoãn và rất yêu mến Chúa. Mỗi ngày đi bộ nhiều cây số để đến trường, Beppô không bao giờ than phiền. Dù đôi giày của em đã rách, hay bụng đói meo, ánh mắt em vẫn ánh lên niềm vui và lòng khao khát học hỏi. Sau giờ học, Beppô thường phụ mẹ khâu vá, giúp cha làm việc nhà, và đặc biệt thích thả mình trên cánh đồng chăn chiên, vừa canh giữ đàn vật vừa đọc kinh Mân Côi.
Một hôm, cha xứ nhìn thấy cậu bé chăn chiên đang ngồi dưới gốc cây đọc sách Kinh Thánh. Ngài ngạc nhiên và xúc động:
– “Beppô, con học ở đâu ra những điều này?”
– “Thưa cha, con học ở trường, rồi mượn sách nhà thờ đọc thêm. Con muốn sau này làm linh mục!”
Linh mục cảm động, nói với cha mẹ Beppô:
– “Con trai của ông bà thông minh và đạo đức lắm! Tôi tin nó có ơn gọi làm linh mục. Chúng ta phải giúp nó học hành đến nơi đến chốn!”
Nhờ sự nâng đỡ của cha xứ, giáo dân, và chính quyền địa phương, Beppô được tiếp tục học hành. Cậu học rất giỏi, sống gương mẫu và khiêm tốn. Dù sau này làm linh mục, giám mục rồi Hồng y, Beppô vẫn giữ nếp sống đơn sơ, tiết kiệm và yêu thương người nghèo.
Năm 1903, ngài được chọn làm Giáo hoàng, lấy hiệu là Piô X. Cả thế giới ngạc nhiên khi vị Giáo hoàng mới không phải là một hoàng tử, không phải là một người danh giá giàu sang, mà lại là một cậu bé chăn chiên năm xưa, nay trở thành vị cha chung của Hội Thánh.
Lên ngôi Giáo hoàng, Thánh Piô X quan tâm đặc biệt đến thiếu nhi. Ngài ban phép cho các em được rước lễ lần đầu khi còn nhỏ tuổi, vì ngài nói:
– “Các em nhỏ có tâm hồn trong sạch, xứng đáng đón Chúa Giêsu vào lòng.”
Ngài cũng cải tổ phụng vụ, cổ võ thánh ca, giúp mọi người hiểu rõ hơn về Thánh lễ. Người dân yêu mến gọi ngài là “Vị Giáo hoàng của Thánh Thể”.
Dù là Giáo hoàng, Thánh Piô X vẫn giữ chiếc áo chùng cũ, bàn làm việc đơn sơ, và trái tim luôn hướng về người nghèo khổ. Ngài qua đời năm 1914, được phong thánh năm 1954.