TRUYENCONGGIAO
Website đang trong giai đoạn thử nghiệm, rất mong sự góp ý của Cộng Đoàn !

Bác Canh Điền: Thánh Isiđôrô (15/5)

Isidoro sinh ra trong một gia đình nghèo ở Madrid – thủ đô của Tây Ban Nha ngày nay. Cha mẹ ông tuy không có của cải, nhưng lại giàu lòng đạo đức và tận tụy dạy con sống đời cầu nguyện. Ngay từ thuở nhỏ, cậu bé Isidoro đã siêng năng đọc kinh sáng tối và không bao giờ bỏ lễ. Lớn lên trong tình thương và gương sáng của cha mẹ, Isidoro sớm biết yêu thích công việc đồng áng và gắn bó với ruộng vườn từ tấm bé.

Khi trưởng thành, ông làm thuê cho một địa chủ giàu có ở vùng ngoại ô Madrid. Mỗi sáng, trước khi ra đồng, ông luôn đi lễ – một điều tưởng như “xa xỉ” đối với một người làm công ngày nào cũng phải "đầu tắt mặt tối." Thế nhưng Isidoro coi việc dự lễ là lẽ sống, là nguồn sức mạnh giúp ông làm việc hăng say và vui tươi hơn mỗi ngày. Dù phải lao động vất vả, ông luôn giữ tinh thần bình an và yêu mến công việc – như một ơn gọi Chúa trao ban.

Lối sống đạo đức ấy khiến những người làm cùng ghen tỵ. Họ đồn thổi rằng vì đi lễ nên ông hay đi làm trễ, lười biếng, không lo đúng bổn phận. Một ngày kia, ông chủ đích thân ra đồng kiểm tra. Quả thật, ông thấy Isidoro bắt đầu muộn hơn mọi người. Nhưng điều làm ông sửng sốt là: bên cạnh Isidoro có hai người lạ mặt đang làm việc giúp ông, và mỗi người còn điều khiển một cặp bò nữa. Khi ông tiến lại gần, hai người ấy và những cặp bò bỗng dưng biến mất.

Ngạc nhiên, ông hỏi Isidoro, thì nhận được câu trả lời đơn sơ:
– Con không thuê ai giúp cả. Hằng ngày, con chỉ xin Chúa và Thiên Thần bản mệnh phù giúp con làm việc cho tốt.

Từ đó, ông chủ nhận ra rằng Thiên Chúa thật sự yêu thương người làm thuê nghèo hèn này, và Ngài đã sai Thiên Thần đến giúp đỡ ông để đền bù thời gian ông đi lễ. Càng đáng kinh ngạc hơn, dù bắt đầu muộn, nhưng năng suất lao động của Isidoro vẫn luôn cao hơn những người khác.

Một lần khác, trong khi ông đang chăm chú dự lễ, có người chạy đến báo tin dữ:
– Bác về mau! Chó sói đang cắn bò của bác ngoài đồng!
Isidoro điềm tĩnh đáp lại:
– Cứ để mọi sự trong tay Chúa. Thánh ý Ngài sẽ được thể hiện.

Sau lễ, ông về nhà thì thấy con sói đã chết gục cạnh đàn bò lành lặn. Những sự kiện lạ lùng như thế không hiếm trong đời Isidoro. Từ đó, ông càng phó thác mọi sự cho Chúa, vừa làm việc chăm chỉ, vừa liên lỉ cầu nguyện trong lòng. Ông luôn tránh xa mọi lời nói tục tĩu, hành vi xấu xa, và chẳng bao giờ đặt chân đến quán rượu hay những nơi trụy lạc. Sự hiện diện của ông luôn mang lại bầu khí trong sạch và đạo đức cho những ai xung quanh.

Vâng lời ông chủ, Isidoro kết hôn với Maria de la Cabeza – một cô gái hiền lành, đạo hạnh. Họ sống bên nhau trong tình yêu thương và đức tin, luôn giúp nhau sống thánh thiện. Một cậu con trai chào đời, nhưng không may qua đời khi còn nhỏ. Sau đó, với sự đồng ý của vợ, Isidoro sống đời tiết chế, chuyên tâm cầu nguyện và giúp đỡ người nghèo.

Lòng bác ái của hai vợ chồng Isidoro thật đáng ngưỡng mộ. Một hôm, họ đã phân phát hết lương thực trong nhà cho người nghèo. Bỗng có một người ăn xin đến trễ, Maria lúng túng vì thùng gạo đã trống rỗng. Nhưng Isidoro vẫn nói với vợ:
– Em cứ ra xem lại, biết đâu Chúa còn để dành cho người này chút gì.

Ngạc nhiên thay, khi Maria mở thùng gạo, chị thấy nó đầy ắp lúa từ bao giờ. Một lần khác, Isidoro chia tay gạo cho người nghèo, người ta thấy bàn tay ông như có phép mầu: gạo không bao giờ vơi!

Những năm cuối đời, Isidoro sống trong thinh lặng, cầu nguyện và chay tịnh. Khi bệnh nặng, ông cảm nhận được giờ ra đi gần đến. Ông sốt sắng rước Mình Thánh Chúa như của ăn đàng, trong nước mắt xúc động của những người hiện diện. Bình thản và thanh thản, ông trút hơi thở cuối cùng, kết thúc một đời sống khiêm nhường nhưng đầy vinh quang nơi Thiên Chúa.

Isidoro sinh năm 1070 và qua đời ngày 15 tháng 5 năm 1130. Trong 60 năm sống trên trần thế, ông đã để lại một tấm gương rực rỡ về lòng tin, sự trung thành với Chúa trong công việc tầm thường hàng ngày. Người Tây Ban Nha tôn vinh ông như một vị Thánh Bảo Trợ đất nước. Tại Hoa Kỳ, đặc biệt là trong giới nông gia Công giáo, ngày lễ kính Thánh Isidoro được cử hành long trọng vào ngày 15 tháng 5 hằng năm.

Cuộc đời ông là bằng chứng hùng hồn cho chân lý này:
"Ai cũng có thể nên thánh – dù là vua chúa hay nông dân, giáo sĩ hay giáo dân."
Như lời Chúa Giêsu nói: “Anh em hãy nên hoàn thiện như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện” (Mt 5,48).
TẢI APP VỀ ĐIỆN THOẠI

Bài viết liên quan

Xem tiếp bài khác cùng chuyên mục