TRUYENCONGGIAO
Website đang trong giai đoạn thử nghiệm, rất mong sự góp ý của Cộng Đoàn !

Một Công Tử: Thánh Lu-y (21/6)

Lễ kính: 21 tháng 6

Vào một ngày tháng Ba năm 1568, trong một lâu đài nguy nga của gia đình quý tộc nước Ý, một hài nhi cất tiếng khóc chào đời. Đứa bé ấy chính là Lu-y Gông-gia-ga, con cả của công tước Castiglione. Ai cũng nghĩ cậu bé rồi sẽ lớn lên làm tướng, nối nghiệp cha cai quản lãnh địa. Nhưng Thiên Chúa lại có một kế hoạch khác – rất kỳ diệu – dành cho Lu-y.

Ngay từ bé, Lu-y đã có tâm hồn trong sạch, thánh thiện lạ thường. Trong khi các em chơi đùa, cậu lại thích cầu nguyện. Mới 4 tuổi, Lu-y đã quỳ gối đọc kinh kính Đức Mẹ mỗi ngày. 7 tuổi, cậu tự nguyện dâng mình cho Chúa và quyết giữ sự trong sạch suốt đời.

Cha Lu-y là người đầy tham vọng, muốn con trai trở thành chiến binh dũng mãnh. Ông cho Lu-y học cưỡi ngựa, dùng kiếm, học tiếng Latin và các môn của quý tộc. Nhưng trái tim Lu-y thì hướng về Chúa. Dù phải sống trong môi trường xa hoa, cậu vẫn giữ đời sống giản dị, ăn chay, cầu nguyện lâu giờ và tránh xa các thú vui thế gian.

Năm 12 tuổi, khi được rước lễ lần đầu, Lu-y đã xúc động đến rơi nước mắt. Từ đó, cậu siêng năng rước Chúa mỗi tuần, và lòng yêu mến Thánh Thể trong cậu lớn dần lên theo năm tháng.

Lu-y khao khát được đi tu, nhưng cha cậu thì cực lực phản đối. Suốt ba năm, Lu-y âm thầm cầu nguyện, hy sinh và kiên trì xin phép. Cuối cùng, nhờ lời can thiệp của các cha dòng Tên và chính Đức Tổng Giám mục, cha cậu buộc lòng phải đồng ý. Lu-y từ bỏ mọi tước vị, của cải, và bước vào Dòng Tên lúc mới 17 tuổi.

Tại nhà dòng, Lu-y sống đời khiêm nhường và khổ hạnh. Ngài làm những công việc nhỏ bé nhất, chăm sóc người bệnh, học hành chăm chỉ, và luôn giữ lòng mình trọn vẹn cho Chúa.

Năm ấy, thành Rôma bị dịch bệnh nặng. Nhiều người chết, nhiều trẻ mồ côi lang thang khắp nơi. Lu-y đã xung phong đi chăm sóc các bệnh nhân, dù biết có thể bị lây bệnh. Ngài bồng những người hấp hối vào lòng, lau mặt, cho ăn, và cầu nguyện cho họ.

Một ngày kia, Lu-y bế một người bệnh rất nặng về trạm xá. Sau đó, chính ngài bị nhiễm dịch. Căn bệnh kéo dài ba tháng khiến Lu-y rất đau đớn, nhưng ngài không than thở. Trên giường bệnh, ngài vẫn mỉm cười, tay cầm chuỗi Mân Côi, mắt hướng về Chúa.

Đêm 21 tháng 6 năm 1591, Lu-y Gông-gia-ga nhẹ nhàng ra đi về với Chúa khi vừa 23 tuổi. Cả dòng Tên khóc thương ngài, vì ai cũng biết: một vị thánh trẻ đã về trời.
TẢI APP VỀ ĐIỆN THOẠI

Bài viết liên quan

Xem tiếp bài khác cùng chuyên mục