Thiên Chúa Gọi Mô-sê
Một hôm, ông Mô-sê đang chăn chiên cho bố vợ là Gít-rô. Ông dắt đàn chiên đi ngang qua sa mạc và đến một ngọn núi gọi là Khô-rép.
Bỗng nhiên, ông thấy một điều kỳ lạ:
Một bụi gai bốc cháy rừng rực, nhưng… bụi gai không hề bị cháy rụi!
Mô-sê ngạc nhiên lắm, ông nói:
“Mình phải lại gần xem cho rõ!”
Khi Mô-sê bước đến, từ giữa bụi gai, một giọng nói vang lên:
“Mô-sê! Mô-sê!”
Ông run run thưa:
“Dạ, con đây!”
Giọng nói ấy lại cất lên:
“Đừng đến gần! Hãy cởi dép ra, vì nơi ngươi đang đứng là đất thánh. Ta là Thiên Chúa của Áp-ra-ham, Thiên Chúa của I-xa-ác, Thiên Chúa của Gia-cóp.”
Mô-sê sợ quá, ông che mặt, vì ông biết mình đang nghe tiếng Thiên Chúa.
Sứ Mệnh Lớn Lao
Thiên Chúa nói với Mô-sê:
“Ta thấy dân Ta bên Ai-cập khổ cực lắm. Ta nghe tiếng họ kêu than vì bị hành hạ. Ta sẽ cứu họ khỏi tay người Ai-cập và đưa họ đến miền đất tốt tươi, tràn đầy sữa và mật. Và chính ngươi sẽ là người dẫn họ ra khỏi Ai-cập!”
Mô-sê run rẩy thưa:
“Con là ai mà dám đến gặp vua Pha-ra-ô? Con nói năng cũng vụng về lắm!”
Thiên Chúa trấn an:
“Đừng sợ! Ta sẽ ở cùng ngươi.”
Rồi Chúa dạy ông:
“Khi người ta hỏi danh Ta là gì, ngươi hãy nói: Đấng sai tôi đến là ‘Thiên Chúa Hằng Hữu’. Đó là Danh Ta muôn đời.”
Thiên Chúa còn hứa:
“Ngươi hãy đến gặp các kỳ mục và nói: Thiên Chúa đã thấy nỗi khổ của anh em và sẽ cứu anh em. Vua Ai-cập sẽ không để các ngươi đi đâu, nhưng Ta sẽ ra tay làm những điều lạ lùng. Sau cùng, ông ấy sẽ phải cho các ngươi ra đi.”
Bỗng nhiên, ông thấy một điều kỳ lạ:
Một bụi gai bốc cháy rừng rực, nhưng… bụi gai không hề bị cháy rụi!
Mô-sê ngạc nhiên lắm, ông nói:
“Mình phải lại gần xem cho rõ!”
Khi Mô-sê bước đến, từ giữa bụi gai, một giọng nói vang lên:
“Mô-sê! Mô-sê!”
Ông run run thưa:
“Dạ, con đây!”
Giọng nói ấy lại cất lên:
“Đừng đến gần! Hãy cởi dép ra, vì nơi ngươi đang đứng là đất thánh. Ta là Thiên Chúa của Áp-ra-ham, Thiên Chúa của I-xa-ác, Thiên Chúa của Gia-cóp.”
Mô-sê sợ quá, ông che mặt, vì ông biết mình đang nghe tiếng Thiên Chúa.
Sứ Mệnh Lớn Lao
Thiên Chúa nói với Mô-sê:
“Ta thấy dân Ta bên Ai-cập khổ cực lắm. Ta nghe tiếng họ kêu than vì bị hành hạ. Ta sẽ cứu họ khỏi tay người Ai-cập và đưa họ đến miền đất tốt tươi, tràn đầy sữa và mật. Và chính ngươi sẽ là người dẫn họ ra khỏi Ai-cập!”
Mô-sê run rẩy thưa:
“Con là ai mà dám đến gặp vua Pha-ra-ô? Con nói năng cũng vụng về lắm!”
Thiên Chúa trấn an:
“Đừng sợ! Ta sẽ ở cùng ngươi.”
Rồi Chúa dạy ông:
“Khi người ta hỏi danh Ta là gì, ngươi hãy nói: Đấng sai tôi đến là ‘Thiên Chúa Hằng Hữu’. Đó là Danh Ta muôn đời.”
Thiên Chúa còn hứa:
“Ngươi hãy đến gặp các kỳ mục và nói: Thiên Chúa đã thấy nỗi khổ của anh em và sẽ cứu anh em. Vua Ai-cập sẽ không để các ngươi đi đâu, nhưng Ta sẽ ra tay làm những điều lạ lùng. Sau cùng, ông ấy sẽ phải cho các ngươi ra đi.”