TRUYENCONGGIAO
Website đang trong giai đoạn thử nghiệm, rất mong sự góp ý của Cộng Đoàn !

Tình Yêu Và Lựa Chọn

Ngày hôm đó, Khang nhìn Uyên với đôi mắt đầy bối rối, "Uyên...!" Cô gái ngồi đối diện cúi gằm mặt, tay khuấy ly nước trong im lặng. Không một lời đáp, chỉ có tiếng muỗng chạm vào thành ly đều đều. Khang không biết phải nói gì, dù trong lòng anh đã chứa đựng một quyết định nặng trĩu.

Khang và Uyên đã quen nhau từ năm lớp 10. Uyên chuyển từ một trường huyện lên học tại trường tỉnh, và từ đó họ gắn bó với nhau qua những giờ học, những buổi đi uống nước, những câu chuyện nhẹ nhàng giữa hai người. Uyên chăm chỉ, học giỏi và luôn sẵn sàng chia sẻ bài vở. Còn Khang, anh yêu sự trong sáng và chân thành trong tính cách của Uyên, cảm giác vui vẻ mỗi khi được ở bên cô.

Nhưng tình yêu của họ không phải là chuyện dễ dàng. Đến đầu năm lớp 12, khi cả hai bắt đầu nghĩ đến tương lai, Uyên nói về ước mơ của mình: "Mình muốn học nghệ thuật!" Khang cười, hiểu rằng đây là con đường mà Uyên thực sự đam mê. Nhưng trong mắt anh, ánh mắt ấy lại ẩn chứa một nỗi buồn không thể nói thành lời.

Khang biết rằng, ngoài tình yêu dành cho Uyên, còn một tình yêu khác trong lòng anh – tình yêu với đức tin và với con đường tu hành mà anh luôn khao khát. Tuy nhiên, anh không biết phải nói với Uyên như thế nào.

Một ngày, khi về đến nhà, Khang nghe mẹ hỏi về việc tham gia kỳ thi vào lớp dự tu. Những lời mẹ nói khiến anh chợt nhớ lại những câu chuyện về đời tu, về con đường mà anh từng mơ ước. Nhưng anh lại nhớ đến Uyên, nhớ đến những ngày tháng hạnh phúc bên nhau, rồi anh tự hỏi: "Liệu mình có thể từ bỏ tất cả vì một lý tưởng lớn hơn?"

Với những suy nghĩ đan xen, Khang không thể ngủ được. Anh nhớ những lời các em thiếu nhi trong lớp giáo lý đã nói với mình: "Anh Khang ơi, sau này anh làm linh mục nhé! Tụi em ủng hộ anh!" Đó là lời động viên mà Khang không thể quên. Và rồi, anh quyết định sẽ theo con đường tu hành, dù điều đó đồng nghĩa với việc sẽ phải xa Uyên.

Khi gặp lại Uyên trong quán nước, Khang không thể giấu nổi sự khó khăn trong lòng. Anh nắm tay Uyên và nói: "Khang muốn... đi tu." Uyên ngước lên nhìn, đôi mắt cô lưng tròng nước mắt, giọng cô cứng rắn: "Khang muốn xa tui à?"

Khang lắc đầu. "Không phải thế, Uyên à. Khang vẫn yêu Uyên. Nhưng có một tình yêu khác lớn hơn, một tình yêu dành cho những người nghèo khổ, cho các em thiếu nhi, cho những con người cần sự giúp đỡ."

Uyên không đồng ý. "Nhưng Khang làm được gì cho họ? Còn tui thì sao?"

Khang trả lời nhẹ nhàng: "Khang chỉ muốn là một người bạn đồng hành, giúp đỡ họ trong những điều nhỏ bé thôi."

Cuối cùng, dù đau lòng, Uyên vẫn chấp nhận. Cô khóc, và Khang cũng khóc. Dù không thể đến với nhau theo cách mà cả hai mong muốn, nhưng tình bạn giữa họ vẫn vững bền.

Sau đó, Khang đã vào lớp dự tu, tiếp tục con đường tu hành của mình, còn Uyên theo đuổi ngành nghệ thuật. Mặc dù không còn gặp nhau thường xuyên, nhưng tình cảm chân thành và sự hiểu biết mà cả hai dành cho nhau đã giúp họ vượt qua những khó khăn.

Vào ngày Khang lên đường, Uyên nói với anh: "Khang, xin lỗi vì những gì đã xảy ra. Uyên biết con đường Khang chọn không dễ dàng, nhưng Uyên sẽ luôn ủng hộ Khang." Khang mỉm cười, cảm ơn Uyên vì đã hiểu và luôn ở bên anh dù không còn là người yêu. "Chúng ta vẫn là bạn, phải không?"

Cả hai ôm nhau lần cuối, rồi chia tay với nụ cười hạnh phúc. Mối quan hệ của họ đã vượt qua thử thách, để lại một tình bạn đẹp, một tình yêu trong sáng và chân thành.
TẢI APP VỀ ĐIỆN THOẠI

Bài viết liên quan

Xem tiếp bài khác cùng chuyên mục